Estonia là một trong những quốc gia khá khó nhận ra trên bản đồ. (Tiết lộ đầy đủ: chúng tôi đã tìm thử và cũng đã thất bại rồi). Estonia là một nước cộng hòa châu Âu bé nhỏ, giáp với Nga và đối diện với Phần Lan qua vùng biển Baltic lãnh lẽo.
Mặc dù chỉ có số dân ít ỏi là 1,3 triệu người, Estonia chính là quê nhà của một trong những tay độ tuyệt vời nhất ở châu Âu – Andres Uibomäe của xưởng Renard Speed Shop. Chúng tôi vẫn luôn ‘thèm muốn’ các bản độ của anh trong suốt 6 năm qua, nhưng con BMW R90/6 cafe racer với phong cách cổ điển này vẫn chưa phải là cỗ máy tuyệt nhất của anh ấy đâu.
Định hướng độ
Đa số bản độ R90 đều làm nổi bật khối lượng rắn của động cơ với bình xăng không kém phần mập mạp, nhưng chúng tôi thích vị trí ngồi lái thấp, kiểu dáng đẹp đẽ do Renard lựa chọn. Và cả cơ sở lâu đời hay ho của thiết kế đó – là sự tán dương đối với con BMW Type 255 Kompressor mà Georg ‘Schorsch’ Meier cầm lái giành chiến thắng ở cuộc đua Isle of Man TT năm 1939.
Ông chủ cửa hàng Andres lúc đó rất muốn chế tạo một con chiến mã vừa dễ lái lại vừa ưa nhìn. “Mục đích chính là phải tạo ra cỗ máy phong cách racer hoàn hảo như khi xuất xưởng, nhưng vẫn mang đặc tính lái tuyệt vời, và tôi nghĩ thành phẩm tạo ra cũng ổn quá đấy chứ”, anh nói.
Quy trình độ
Con xe BMW gốc vẫn trong tình trạng khá tốt, nhưng điều đó không thể ngăn Andres và nhóm độ của anh tháo rời nó ra ngay tức khắc. Sau đó, họ xử lý thân xe, bắt đầu với bình xăng từ một con Moto Guzzi V7 Special cổ điển – thu hẹp chiều rộng và kéo dài ra để hình dạng thêm tinh tế.
Ở phía sau, các tay độ cắt gọt và làm khung phụ thon lại để trông ăn nhập với bình xăng. Đuôi xe là hàng aftermarket bằng sợi thủy tinh, ban đầu được chế tạo cho một con xe đua Aermacchi. Renard đã chỉnh lại cho phù hợp, và sau đó lắp chìm đèn hậu LED vào phía sau. Miếng đệm yên xe được hoàn thiện với lớp bọc da đục lỗ.
Để có một thế đứng phù hợp, các chàng trai mài phuộc ngắn đi vài inch. Phía sau trang bị loại giảm xóc bằng áp suất khí, tái sử dụng từ một con CZ motocross cổ điển – Renard kéo dài chúng và gắn thêm ống bù vào, để lắp đặt với bánh sau.
Đây là bước mà vài tay độ sẽ cho là xong xuôi rồi và chuyển sang tinh chỉnh bộ phận khác, nhưng nhóm độ của Renard vẫn cần mẫn mang đến sức hãm phanh lớn hơn. Vì thế, họ bắt đầu đại tu bánh xe và phanh ở cả trước và sau – bắt đầu với vành bánh Borrani mới.
Vành bánh trước gắn với trục bánh Triumph Bonneville; Renard muốn lắp thêm đĩa phanh lớn hơn, nhưng rồi lại cảm thấy rằng trục bánh BMW cũ kỹ có lẽ sẽ không chịu nổi đâu. Thế nên, họ dùng phanh búa từ Beringer, gắn trên giá đỡ bộ tiếp hợp tùy chỉnh. Các chàng trai thiết kế giá đỡ bằng cách scan 3D bộ phuộc trước, sau đó cán thành phẩm cuối bằng máy CNC.
Đối với bánh sau, họ thay phanh trống bằng phanh búa, việc này đòi hỏi nhiều nỗ lực hơn nữa. Giải pháp là kết hợp phanh đĩa KTM phía trước, phanh búa BMW R1200S, và xi-lanh chính Beringer lại với nhau. “Chúng tôi cũng muốn dùng phanh búa Beringer,” Andres giải thích, “nhưng tiếc là nó lại quá lớn.”
“Ngay khi mọi thứ đã hoạt động ổn định, bạn hoàn toàn có thể tháo bánh sau mà không cần đụng đến càng sau. Như vậy sẽ tiết kiệm thời gian và không phải phát cáu lên vì bước lắp đặt rắc rối!”
Con xe được trang bị toàn các bộ phận cao cấp – nhưng lốp xe là hàng của Firestones. Vì thế chúng tôi đã thắc mắc không biết vì sao Renard lại đưa ra lựa chọn gây tranh cãi như vậy.
“Lốp xe được chọn lựa theo yêu cầu của khách hàng,” họ cho biết. “Chúng tôi chưa bao giờ dùng loại lốp này trước đây. Chúng tôi vẫn đang mong chờ đến mùa xuân để chạy thử nghiệm xem liệu chúng có trơn tru như mọi người thường nói không. Nhưng thật lòng thì khi nhìn vào loại hợp chất, thì có vẻ như đôi lốp này hoàn toàn có thể lái được đấy.”
Không có trang bị nào trên con R90/6 không được đại tu theo cách nào đó. Động cơ được chế tạo lại với vòng găng, ron và gioăng, các xi-lanh được mài đi, và chế hòa khí cũng được chỉnh sửa lại. Họ cũng mang đến vài nâng cấp cho hộp gió – Renard giữ nguyên trang bị nguyên bản, nhưng lắp thêm hai ống nạp kiểu họng hút vào.
Thành quả là các chế hòa khí có thể tạo ra luồng khí nhiều hơn một chút, mà không làm giảm độ bền. Andres kể rằng anh cảm thấy lạ là không có ai thử cách thiết lập này trước đây.
Về mặt điện tử, Renard lắp đặt lại hệ thống điện quanh con xe với bộ điều khiển Motogadget m-Unit mới toanh, và trang bị bộ đánh lửa điện tử cải tiến. Ắc quy được đặt trong hộp đựng gia công theo yêu cầu, đặt ngay sau hộp số.
Ngoài ra cũng có công tơ mét Motogadget, gắn vào khung đỡ độc nhất tuyệt đẹp. Người lái điều khiển thông qua cặp tay cầm clip-on mới, cùng với bộ điều khiển Beringer và các công tắc gắn trên giá lắp độc quyền của Renard. Gác chân Tarozzi được lắp vào khung đỡ chế tạo thủ công bằng thép không gỉ.
Bản độ này được đánh giá là rất đẹp mắt, mang đầy những quyết định thiết kế khôn ngoan. Nếu cỗ máy vô tình lướt ngang qua bạn như một vệt mờ vụt nhanh qua con đường miền quê, thì có lẽ bạn sẽ hơi chật vật để xác định xem nó đến từ thời đại nào đấy. Nhưng khi tiến lại gần, tay nghề tuyệt hảo của các tay độ sẽ làm nổi bật thêm cho điểm nhấn sắc sảo của con xe.
Điều đó khiến nó trở thành một trong những con BMW café racer tuyệt vời nhất mà chúng tôi từng thấy. Làm gì còn cách nào có thể đưa Estonia lên bản đồ thế giới tuyệt hơn cách này chứ?
Theo Bikeexif
Xem thêm các bài viết về xe độ BMW tại đây
Sức Hút Lạ Kì: BMW R100R ‘DA#6’ Siêu Mạnh Mẽ
BMW R100 Café Racer – Cuộc Chiến Của Anh Em Một Nhà
BMW R NineT ‘Rewind’ – Sợi Dây Gắn Kết Vững Chắc
BMW R80 Cafe Racer – Tác Phẩm Nghệ Thuật Đích Thực