Cuộc đọ sức giữa 2 mẫu naked bike phân khúc 500cc nổi bật nhất thị trường hiện nay
Và trước hết Châu Âu đã làm gì cho chúng ta nào? Well, ít nhất thì Châu Âu đã giúp chúng ta có bài đánh giá về 2 chiếc xe này đấy, hoặc ít nhất, Châu Âu đã đem lại cho ta những mẫu xe vô cùng bá cháy bọ chét.
Chính xác – Nhờ công của những ông lớn trong EU mà 2 mẫu naked 500cc đỉnh nhất thập kỷ này mới có cơ hội xuất hiện trên thị trường. Một lần nữa, chúng cháu cảm ơn các bác !
KTM Duke 390 vs Yamaha MT-03
Chúng ta đã từng viết về mẫu KTM RC390 một lần trước đây, có thể xem nó như là bản kế nhiệm hoàn hảo nhất của các dòng xe 2 thì tiền bối đi trước vào thập niên 80,90. Nhưng có một vài ý kiến cho rằng so sánh như vậy là khập khiễng, họ nói là tôi đã hủy hoại hình ảnh tình đầu của họ về xe máy.
Nhưng biết gì không tôi vẫn giữ nguyên quan điểm của mình, và tôi nghĩ điều đó vẫn đúng với phiên bản Duke lần này:
- Nó dùng chung động cơ và hệ thống khung với bản naked RC390 gốc.
- Tất nhiên là vẫn có sự khác biệt, đây là mẫu xe 4 thì với công suất 43.5 mã lực và khối lượng đạt 139kg, gần ngang với mẫu RD350LC ( 47 mã lực- 143kg).
Về cơ bản, trên thị trường gần như không có mẫu xe nào có thể đạt tới sức mạnh này mà có ngoại hình nhỏ gọn như thế, trừ trường hợp của Yamaha MT-03, bản naked của R3 trước đó.
Nhưng thực tế mẫu xe đến từ nhà Yamaha không thể “tinh tế” như chiếc KTM, bởi sau khi lái thử chiếc xe này, bạn sẽ tự nhiên thấy MT-03 tự nhiên “bự” hơn, trở thành một mẫu xe tầm trung:
- Yên xe của MT-03 rất thấp, cùng với tay lái xa ngàn thiên thu làm cho chúng ta cảm thấy mình như đang nằm hẳn ra để lái chứ không phải ngồi lái. Cứ như ông thiết kế ra mẫu xe này đã lấy cảm hứng từ một chiếc xe trong bộ phim hoạt hình yêu thích của mình xem lúc nhỏ vậy.
- Trừ chiếc KTM thì so với đa số các mẫu xe cùng phân khúc trên thị trường, MT-03 vẫn là một chiếc xe có kích thước khá “siêu mẫu” so với các đồng nghiệp, giúp bạn lách qua các đám đông trên đường mượt như đường kiếm của những đấng Samurai.
Nhưng một lần nữa, chiếc KTM lại tỏ ra vượt trội hơn đối thủ của mình ở lĩnh vực này, như một thanh kiếm được rèn hết sức tỉ mỉ. Nếu 1 chiếc xe đạp có thể dễ dàng len lỏi vào những ngóc ngách hẹp nhất của các con đường thành phố, thì Duke cũng làm được, thậm chí dễ hơn, dễ như cao nóng cắt bơ vậy. Chiếc xe vào cua mượt để với một góc 90 độ hoàn hảo qua 1 hàng dài người và len qua 1 chỗ hở nhanh như cách người yêu cũ bỏ rơi bạn mà chẳng cần phải mở van tiết lưu, và cũng rất dễ làm chủ để bạn không phải nhấn ga quá mạnh.
2 khối động cơ và sức mạnh
Cả 2 chiếc xe đều là sự lựa chọn tuyệt vời để di chuyển trong đô thị, nhưng nếu chỉ có thế thì không đủ để tôi làm bài test này, hãy tiếp tục theo dõi để xem ai là người chiến thắng nhé.
Với sức mạnh chỉ dừng lại ở 42 mã lực, rõ ràng MT-03 không phải là đối thủ của Duke, thậm chí còn ít hơn 5 mã lực so với tiêu chuẩn của bằng lái A2, nhưng nói thế không phải là nó yếu:
- Động cơ kép 321cc trên chiếc xe này đáp ứng tốt mọi nhu cầu, với sự mở rộng mômen xoắn 1 cách hợp lý.
- Đây là chiếc xe mà bạn có thể kéo tay ga tối đa ở mọi số mà không sợ các chú Pikachu hỏi thăm.
- Mà thật ra bạn cũng không cần siết côn hết để biết nó mạnh tới chừng nào đâu. Ở số 3, chiếc xe đạt xấp xỉ 5000 vòng/phút, bạn có thể chạy chiếc xe này vẫn thật mạnh mẽ mà không phải lo lắng về giới hạn của nó.
- Trong khi đó với kích thước và trọng lượng (168 kg khi đổ đầy bình xăng) của nó, bạn sẽ khó thể nào có những pha vào cua mượt mà như trên phim được, hãy cẩn thận đừng chơi dại, an toàn là trên hết.
- MT-03 là mẫu xe tốt, chân thật, nhưng Duke có điều mà nó không có: đà trớn. Thật bất ngờ khi trớn của 1 chiếc xe tí nị như vậy lại đủ sức phóng đi như bay trên hệ thống giảm xóc giá rẻ của nó, chỉ với 1 cú vặn nhẹ, bạn sẽ thấy mình gần đường chân trời hơn bao giờ hết.
Và một lần nữa, bạn có ngạc nhiên không nếu tôi nói chiếc KTM nhẹ nhàng và thanh thoát ?
Một điều thú vị ở cả 2 mẫu xe này là dù phải đối mặt với quy định khá khó chịu – công suất tối đa không vượt quá 47 mã lực và không quá 0.27 mã lực cho mỗi kg khối lượng. Cả hai bằng 1 cách thần kỳ nào đó vẫn vượt qua quy định này.
Bằng cách đưa công suất của mình chỉ lên mức tiệm cận 47 mã lực, 2 mẫu xe này nhỏ và nhẹ hơn hẳn, nếu so với CB500R của Honda trước đó. Với bình xăng đầy, MT-03 sắp vượt quá quy định với 0.25 mã lực/kg, nên lời khuyên cho bạn khi sử dụng là tốt nhất nên mỗi khi đi đổ xăng nên đổ đầy bình.
Còn KTM thì thực chất là đã gian lận. Tôi đã khá là vui mặc dù biết chiếc xe đã vượt quá quy định. Tìm hiểu kỹ hơn thì với bình xăng rỗng, mẫu xe của KTM đạt mức 0.31 mã lực/kg. Thật khó tin là lại có 1 nhà sản xuất dám ăn gian vào mã lực so với giới hạn cho phép, nhưng KTM thì dám, và tôi thì đang làm bài test cho chiếc xe đó đây.
Kiểm tra thực tế
Và trên nguyên tắc, họ đã phải sản xuất bản nhẹ hơn của Duke 390 với động cơ 40.8 mã lực cho khách hàng có bằng lái A2, nhưng mà bạn biết đấy, nó vẫn lố hơn mức cho phép 02.9 mã lực/kg. Chỉ có thể là KTM.
Động cơ:
Chính điều này và mômen xoắn cực đại có công sức mạnh hơn của dòng KTM là minh chứng cho lý do tại sao trong bài kiểm tra gia tốc quay từ 30 dặm/ phút tại bánh răng thứ hai dòng này lại vượt mặt dòng xe Yamaha một cách dễ dàng như vậy. Thường thì các bài kiểm tra gia tốc gần như là những bài kiểm tra liên tiếp nhưng lần này thì chỉ cần chạy duy nhất một lần. Dòng Duke đã vượt mặt dòng MT30, mặc dù người lái cần một thiết bị điều khiển xứng tầm hơn sớm hơn nhiều.
Chỉ khi đạt đến tốc độ khoảng 11.500 thì hệ thống đèn thay đổi màu của chiếc MT-03 này mới chuyển sang màu trắng và mức vạch đỏ sẽ hiện lên khi đạt tốc độ 12.500 vòng/phút, khác với dòng KTM, nó xuất hiện đèn đỏ nhấp nháy ở tốc độ 8.000 vòng/phút.
Cỗ máy thì không thể tự nó biết được nó sẽ vượt quá lúc nào và bạn cứ phải quan sát vào phần đèn đỏ để nhận ra sự thiếu hụt đó. Ánh sáng đó cũng khá là khó chịu nhưng chí ít thì lại có thể lập trình được, vì vậy bạn có điều chỉnh nó tại một mức cao hơn, đó cũng là điều mà tôi nên làm.
Động cơ của chiếc MT-30 mang lại cảm giác mượt mà và mềm mại hơn so với dòng xe của hàng KTM, ngược lại trong 2 dòng thì chiếc Duke cho âm thanh kêu hay hơn cũng như là uy lực và mạnh mẽ hơn.
Phuộc:
Có một khía cạnh trọng yếu cho thấy chiếc MT-03 vượt trội hơn so với chiếc 390 Duke. MT-03 là con xe tốt nhất trong trong các dòng xe cùng giá khác.
Trong khi hệ thống giảm xóc của dòng KTM theo kiểu đơn giản nhưng vẫn giữ được độ chắc chắn, thì hệ thống giảm xóc của dòng Yamaha cũng tuy đơn điệu nhưng lại khá là mềm mại, tạo ra sự thoải mái hơn cho những chuyến đi dài.
Nó có phần nắm phía sau yên và phần yên sau được thiết kế rộng rãi hơn.
Tôi đã thử chở anh nhiếp ảnh gia ngồi phía sau và trải nghiệm quãng đường đi ngắn trên cả 2 dòng này. Trên dòng KTM, tôi đã bị va chạm chút vào thùng chứa và rồi mông của tôi lại trượt ra ngoài phần phía sau yên xe. Tất nhiên tình huống sẽ khác nếu đó là một chiếc MT-03 với phần yên sau rộng rãi.
Phanh
Cả 2 dòng này không chiếc nào sở hữu một bộ phanh ấn tượng cả, mặc dù khi bóp đủ lực thì cả 2 vẫn có thể thắng lại một cách nhanh chóng. Tuy lực bóp hoàn toàn như nhau nhưng vẫn có thể nhận thấy ở đĩa đơn phía trước của dòng Yamaha chút gì đó, còn thước kẹp của dòng KTM tuy được gắn xuyên tâm và có 4 piston thay vì chỉ có 2 nhưng lại không mang lại cảm giác gì. Thay vào đó nó lại cho thấy rằng không phải cái gì cầu kỳ nhất cũng luôn là tốt nhất.
Tiêu tốn nhiên liệu:
Chiếc MT-30 dự là sẽ dành cho những chuyến đi dài hơi hơn, bình xăng của nó có thể chứa lên đến 14 lít xăng so với chiếc Duke với con số khiêm tốn hơn chỉ 11 lít.
Tính toán các hóa đơn nhiên liệu, chúng tôi đã đánh giá được lượng tiêu hao nhiên liệu, chiếc Duke trên 1 lít xăng đi được khoảng 15 km, còn với chiếc MT-30 có thể đi được hơn 16 km…
Nhiệt độ:
Chiếc Duke 390 có vẻ tỏa nhiều nhiệt hơn chiếc MT-30 khi chạy trong thị trấn, vì quạt tản nhiệt của chiếc này không ngừng hoạt động.
Thiết kế:
Dòng Yamaha này cũng được thiết kế phần cốp xe đủ rộng cho khóa đĩa, trong khi muốn đóng yên của dòng KTM bên trên khóa Abus của tôi thì cần phải thật sự khéo léo.
Chiếc MT-30 này thực chất là một bộ máy khá là thông minh.
Nhưng dòng KTM này lại có thứ gì khác, tốt hơn thứ gọi là thông minh ấy, như chiếc Duke 125 với động cơ vừa vặn một cách tuyệt đối. Tôi nói là ‘ giống như’ nhưng thực chất nó đúng là như vậy, vì dòng KTM 390 này đã chia sẻ khung lưới thép của nó với chiếc Duke 125.
Tôi vẫn còn nhớ vào những năm 80, tạp chí Performance Bikes (hay là Performance Berks) đã tập trung về việc cố gắng lắp động cơ KX250 vào AR125. Họ không bao giờ ngừng xoay sở để làm cho nó hoạt động nhưng đó lại là một ý tưởng thú vị đối với một thanh niên 17 tuổi như tôi và sau đó tôi đã mua tạp chí đều đặn mỗi tháng với hy vọng có thông tin gì đó được cập nhật.
Chiếc Duke 390 gợi tôi nhớ đến động cơ phân khối 373 trong khung gầm của chiếc 125 nhưng nó hoạt động vượt trội hơn, và ai đó đã đưa nó vào sản xuất để bạn có thể mua nó. Chẳng ai quan tâm nó thiết thực như thế nào.
Thực tế KTM đã khá ngớ ngẩn khi thêm 1 vài mã lực để nó quá mạnh cho con xe hạng A2. Chiếc 390 Duke không phải được sản xuất để phù hợp với bất kì loại giấy phép nào. Nó đơn giản là chỉ được sản xuất, vậy thôi.
Chúng đã lái cả 2 chiếc này về nhà, những đứa nhỏ vụng về lái chiếc scooter từ phía khu đất đang nhìn vào chiếc KTM chứ không phải là chiếc Yamaha với màu sơn đen. Tôi hy vọng là tôi đã khóa kỹ nhà xe vào tối hôm đó, ha ha.
Dòng KTM này là một chiếc xe mà bạn muốn có trong ga ra không phải vì bất kì hạn chế giấy phép nào mà chỉ vì là bạn muốn sự hiện diện của nó ở đấy thôi.
Đó là lý do vì sao dù nó ấn tượng, tiện lợi và chất như chiếc MT-03, nhưng sorry, lại không thể giành chiến thắng trong đánh giá này.