Khi Jeff Lamb liên lạc với chúng tôi để giới thiệu về con ‘MZ Special’ của anh ấy, chúng tôi nghĩ rằng mình đã tình cờ gặp thêm một xưởng độ mới, chuyên về những bản độ phong cách cổ điển lấy cảm hứng từ xe đua. Nhưng chúng tôi đã sai hoàn toàn.
Cảm hứng độ
Jeff hóa ra chỉ là một chàng trai bình thường: “Tôi chỉ là một người đam mê mô-tô cuồng nhiệt 41 tuổi, hiện là thợ độ xe nghiệp dư đến từ Brisbane, Úc. Là một người cha hành nghề tự do của hai đứa con trai, là chồng của một người phụ nữ tuyệt vời và cũng là chủ sở hữu của vài dụng cụ bình thường.”
Vài năm trước, Jeff gặp nhóm độ Ellaspede ở một cuộc triển lãm mô-tô. Sau khi trò chuyện, Jeff nhận ra bản thân mình muốn có một con cafe racer. Tất cả những gì anh cần là con xe gốc phù hợp, và đó cũng là lúc con MZ Skorpion kì dị – và phù hợp một cách lạ lùng – xuất hiện.
Về dòng MZ Skorpion
Ra mắt năm 1994, Skorpion nổi bật với khung gầm kiểu Anh, hệ thống phanh và giảm xóc của Ý, hệ thống điện và động cơ kiểu Nhật – mượn từ con Yamaha XT660. Mọi thứ được ráp lại với nhau tại trụ sở chính của MZ ở Đức.
Nghe như thể đây chính là con xe đặc biệt với các phụ tùng thu gom tệ hại nhất thế giới, nhưng báo chí lúc đó đã hết lòng ca ngợi Skorpion vì có giá cả phải chăng và trọng lượng nhẹ, cùng với mô-men xoắn lớn và bộ xử lí tốt. Nó cũng dần trở thành một lựa chọn phổ biến cho các cuộc đua ở câu lạc bộ, ngay cả khi cỗ máy này mang một vẻ ngoài kì dị.
“Vành ngoài khung sườn làm từ các ống có đường kính lớn thật sự rất nổi bật – tôi chưa từng thấy khung sườn nào như vậy trước đây”, Jeff cho biết. “Nó làm tôi nhớ đến kiểu khung sườn của những con Puch scooter (xe tay ga) và moped (xe máy có bàn đạp và một động cơ chạy bằng xăng, công suất thấp)”.
Tán thành với ý tưởng này, Jeff đã tậu liền một con Skorpion Tour đời 99, “có đầy đủ các trang bị như Blu-Tack, lớp sơn mới, băng keo điện, dây cáp, dầu chống gỉ WD-40 và cả tiềm năng nữa.”
Quy trình độ
Cỗ máy chỉ có duy nhất một vấn đề: mặc dù ban đầu Jeff nảy ra rất nhiều ý tưởng, nhưng cuối cùng anh lại va phải một bức tường chặn lại nguồn sáng tạo của mình. Sau vô số bản phác thảo và khởi đầu sai lầm, anh rốt cục cũng lột bỏ con xe khỏi sự tuyệt vọng bao phủ.
“Giờ tôi đã tậu được hàng trăm phụ tùng, ý tưởng ngày càng nhiều, một con xe khá vô dụng, một đống hỗn độn trong gara và kinh nghiệm nền tảng của một tay độ. Chúng cũng chẳng giúp ích gì lắm”.
Jeff quăng chiếc khăn tắm đang cầm trên tay, và tải lên mạng một đoạn trailer quay lại tất cả các phụ tùng anh tậu được và lên đường đi đến xưởng độ của Ellaspede. Họ trao đổi ý tưởng độ với nhau, vẽ bản phác thảo và gửi email qua lại. Bản tóm tắt sớm được hoàn thành đặt ngay ngắn trên bàn.
“Họ trả giá việc độ xe dựa trên ước mơ của tôi”, Jeff thổ lộ, “và đó là khi tôi biết được sẽ đáng giá bao nhiêu để được một xưởng độ chuyên nghiệp biến concept mơ ước thành hiện thực. Tôi trả cho tiền cho các tay độ cho đến khi họ hoàn thành con xe, xem xét đoạn trailer về linh kiện và bắt đầu chữa lành những vết thương”.
“Khoảng cách giữa ‘lý tưởng’ và ‘thực tế về một cỗ máy tùy chỉnh hoàn toàn’ chính là cảm giác sốc nặng trộn lẫn với thất vọng – không phải là thất vọng với Ellaspede, mà là thất vọng với chính bản thân mình vì đã nghĩ rằng ước mơ này có thể thực hiện chỉ bằng một số tiền nhỏ”.
Ít nhất thì hiện giờ Jeff cũng đã xác định được hướng đi rõ ràng. Vì thế, anh quyết định tự mình làm hết sức có thể, thuê chế tạo bên ngoài bất cứ thứ gì đều nằm ngoài khả năng tài chính của anh – và nhờ Ellaspede hoàn thiện nốt các bước cuối.
Đứng đầu trong số những việc phải làm là lựa chọn chắn gió fairing. Một fairing phong cách Avon chính là mấu chốt cho những gì mà Jeff đang nghĩ, vì thế anh liên lạc với một nhà sản xuất sợi thủy tinh cổ điển nổi tiếng, người tự nhận là luôn có những khuôn mẫu phù hợp nhất.
“Thế nhưng, khi đến lượt tôi đặt hàng và chuyển khoản thanh toán trước, thì hàng đống cuộc điện thoại và email lại không được trả lời. Cuối cùng thì thông báo tin nhắn cũng tới, cuộc trao đổi cũng diễn ra, nhưng trớ trêu thay, xưởng chế tạo đó lại ở Đức”.
Tiếp đến là bình xăng nguyên khối, yên xe và bình dầu sau. Jeff tạo hình chúng bằng foam trước rồi mới giao cho một nhà chế tạo địa phương. Sau đó trục trặc xảy ra còn nhiều hơn…
“Anh ấy nghĩ rằng mình có thể làm được, nhưng lại không thể tự mình nói với tôi (cũng như chính bản thân anh) rằng anh không đủ khả năng”, Jeff kể lại. “Nhà chế tạo đó giữ khuôn và khung sườn trong suốt 7 tháng, và tôi phải thẳng thắn nói ra sự thật với anh ấy và lấy lại các phụ tùng của mình”.
“Trong vòng xoắn luẩn quẩn này, một anh bạn ngẫu nhiên gợi ý rằng tôi nên thử đến một nơi mà anh thường xuyên lái xe qua, đó là nơi đã giúp bản độ của tôi bước sang một trang sách mới, mang tên John Allen – một bậc thầy chế tạo. Câu chuyện của John hấp dẫn theo cách rất riêng: anh là cựu tay đua của Honda Factory được đào tạo từ thập niên 80 cho đến đầu thập niên 90, bạn cùng phòng cũ của Kevin Schwantz và hiện là tay đua chuyên về những cỗ máy 2 kỳ TZ750 trong các cuộc đua hậu cổ điển. Và là một chàng trai tốt bụng, khiêm tốn”.
John kéo con xe ra khỏi bãi đậu, chế tạo mọi thứ theo các thông số kỹ thuật Jeff yêu cầu, đồng thời bổ sung thêm khung cốt cần thiết để con xe hoạt động chuẩn xác hơn. “Vẫn còn rất khiêm tốn khi nghĩ rằng cuộc sống và kinh nghiệm dồi dào về mô-tô của anh đã mang đến cho con MZ này một bình xăng tuyệt vời”.
Cùng lúc đó, Jeff bận rộn chế tạo các chi tiết nhỏ hơn. Mỗi trang bị đều được làm sạch, làm mới, phủ sơn, đánh bóng hoặc thay bằng hàng mới cứng, ngay cả từng bu-lông cũng được chăm chút kỹ lưỡng. “Bạc đạn và bu-lông Wynnum chính là sự trợ giúp vô giá”, Jeff tiết lộ.
Anh cũng tự mình gia công yên xe – bằng cách nung nóng thớt dùng trong nhà bếp, loại thương phẩm dày 10mm trong lò nướng, và gắn nó lên thân xe. Khi đã trông hoàn hảo rồi, anh mới gửi đi bọc ngoài chuyên nghiệp.
Mức độ hoàn thiện của tay phanh tuyệt vời như được chế tạo tại gia vậy. Jeff bọc chúng bằng da, nhúng qua sơn epoxy, sau đó tinh chỉnh hình dạng với máy mài góc trước khi nhúng lại sơn lần cuối. “Thành phẩm cuối cùng khá ổn đấy chứ, phanh bóp rất nhạy và tâm trạng tôi cũng vui vẻ hơn nhiều!”
Các phụ tùng có sẵn bao gồm tay cầm clip-on chế tạo bằng máy CNC, công tắc Posh nhỏ gọn và ống xả kiểu đuôi tôm hùm. Phuộc là hàng Paioli vốn có, được Jeff chuyển đến Rad Hard Chroming để chế tạo lại và mạ crom. Họ thậm chí còn dán những miếng sticker Paioli mới, cổ điển an toàn ở bên dưới lớp phủ bóng bẩy.
Con xe cũng được trang bị giảm xóc sau mới, có thể điều chỉnh từ Wilbers. John giúp thay đổi vị trí lắp đặt bình dầu phanh với khung gắn mới. Bộ đánh lửa cũng được di dời, vì thế, Jeff tậu thêm đồng hồ MZ để lấp đi lỗ hổng trên chảng ba. “Nó hoạt động được…đúng một lần”.
Tấm chắn gầm xe phải làm đi làm lại mất ba lần, cuối cùng cũng hoạt động khi Jeff độ được trang bị của một con Yamaha đầu những năm 2000 để lắp đặt vào như dự định. Jeff cứ thế xem xét qua các nhà cung cấp sơn một lần nữa, cho đến khi anh tìm được xưởng sơn Custom Powder Coating của Roberto đạt yêu cầu.
Sau đó, Ellaspede quay lại gia nhập quy trình độ. “Tôi đã có vài ý tưởng cho đồng hồ đo mà tôi chưa thể thực hiện, và Ellaspede đã xuất hiện như một vị anh hùng giải cứu với đồng hồ đo Acewell nhỏ gọn nhưng đầy đủ chức năng. Thật tuyệt vời khi biết rằng nhóm độ luôn sẵn sàng giúp đỡ khi tôi cần.”
Ellaspede đã hoàn thiện các trang bị điện tử cho Jeff – bao gồm chế tạo bộ dây điện mới – giải quyết một số vấn đề phát sinh, xử lý việc gia công các linh kiện bổ sung và thậm chí là chế tạo ống thông gió cho thùng dầu đã được di dời.
Họ cũng đảm nhiệm việc chạy thử cuối cùng, kiểm tra và điều chỉnh sai sót, cuối cùng là giúp Jeff và con ‘MZ Special’ của anh vượt qua vạch đích.
Jeff thừa nhận rằng, vào phút chót, anh gần như không còn một đồng dính túi để tiếp tục độ con xe. Nhưng anh đã học rất nhiều bài học sau trải nghiệm này.
“Những người như John Allen và Ellaspede là ví dụ điển hình cho tay nghề chế tạo điêu luyện vẫn luôn tồn tại trong giới mô-tô”, anh nói. “Nhưng đối với mỗi một ‘John Allen’, dường như sẽ chỉ có vài ‘tay mơ mộng’ có thể đảm đương được công việc mà họ chưa từng đụng tay vào”.
“Lời khuyên trên những nhóm xe độ ở Facebook nghe cũng hay lắm đấy, ngay cả khi chỉ để truyền cảm hứng hay động lực cho người đọc. Các thành viên nhóm Brisbane Café Racers và Sydney Café Racers trên FB cũng đã góp công vào việc tạo nên con chiến mã này, dù có lẽ họ cũng không hề biết điều đó.”
Jeff cũng thổ lộ thêm rằng anh luôn mắc món nợ ân tình với người vợ đã chịu nhiều khổ cực của mình, Kendell, và cảm ơn người anh trai Chris, vì đã tiếp thêm động lực cho anh.
Nhưng những gì chúng tôi thực sự muốn biết đó là liệu Jeff sẽ tiếp tục độ thêm những con xe độc đáo khác chứ? “Tất nhiên rồi, và tôi đã bắt tay vào độ một con Honda MVX250 siêu hiếm – con V3 hai kỳ.”
Rất hy vọng rằng mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ hơn với Jeff vào lần tới.
Theo Bikeexif
Xem them các bản độ theo phong cách độc lạ phong cách tại đây
Quái Thú Aprilia Không Phải Bản Độ Tầm Trung Thông Thường
Thêm Chút Gia Vị Cho Royal Enfield Continental GT
Độ Sportster Iron 1200 Với Năm Người Hoàn Toàn Xa Lạ
Cỗ Máy Cafe Racer Thời Thượng – Hide Sportster SP-20