Tuần này chúng ta có một con Moto Guzzi mang nhiều titan hơn cả tàu vũ trụ, một con Ducati tracker phiên bản giới hạn (hợp pháp chạy trên đường), và một con Cagiva Elefant 350 bị đẩy công suất lên cao gấp đôi công suất ban đầu của nó. Tất cả những cỗ máy tuần này đều thiên về tốc độ.
Ducati flat tracker từ Fuller Moto
Dòng Flat Track của Mỹ đã khơi mào lại mối thù thế kỷ giữa những con xe Ấn Độ với dòng Harley-Davidson. Đến nay, có vẻ như các tay độ vạm vỡ người Mỹ sẽ trang bị vài linh kiện Ý chế tạo theo mục đích sử dụng, nhằm gia cố càng sau của họ do anh chàng Bryan Fuller tài trợ.
Nhờ hợp tác với Lloyd Brothers Motorsports, Fuller đã thiết kế thành công khung gầm mới cứng thay cho khung gầm cũ dựa trên dòng Scrambler Ducati mà Duc Team sử dụng trước đây. Nâng cấp này dẫn đến yêu cầu chế tạo lại đồ gá (jig) hoàn toàn mới, vậy thì nhóm độ Fuller mới đáp ứng được nhu cầu của series xe đua mạnh mẽ khét tiếng. Tất nhiên, lợi thế khi sở hữu đồ gá theo ý muốn sẽ là tiềm năng để tạo ra vài khung sườn phụ cho các mục đích khác…
Đây chính xác là điều mà Fuller Moto đã làm với con Pro Street tracker phiên bản giới hạn này, về cơ bản thì nó là con xe đua của Lloyd Brothers với hệ thống đèn chiếu sáng. Sức mạnh được cung cấp từ động cơ L-Twin 796cc, làm mát bằng không khí của Ducati – cũng là bộ động cơ trang bị cho dòng Scrambler và Monster 796 – nhưng thật ra đó lại là bộ phận duy nhất từ trụ sở ở Bologna được giữ lại.
Phuộc là loại phuộc ngược của Ohlins với ống sáo phuộc TTX hỗ trợ xe đua, được giữ cố định bởi chảng ba Attack Performance. Phía sau là càng gắp thông thường đã chỉnh sửa, được gắn chắc chắn thông qua bộ giảm xóc Fox Shox, và lắp đặt với vành bánh Dubya 19 inch, bao quanh là đôi lốp Vee Rubber hợp lệ theo tiêu chuẩn DOT. Ống pô tùy chỉnh của Fuller Moto được trang bị với các giảm thanh Cone Engineering, nghe tuyệt vời y như vẻ ngoài của nó vậy – và thân xe bằng sợi thủy tinh AMA cũng vô cùng thu hút.
Moto Guzzi từ Paul Milbourn
Bạn đã bao giờ trông thấy con Moto Guzzi nào đó cực kỳ đẹp đẽ, mà lại hội tụ đầy đủ các yếu tố đáp ứng tiêu chuẩn mình đưa ra chưa? Trong suốt những năm tháng cần cù đọc, lái và viết về mô-tô, tôi dám khẳng định rằng tôi chưa bao giờ được chiêm ngưỡng con xe đó. Paul Milbourn đã chính thức nâng tầm mắt của chúng ta lên một tầm cao mới với vẻ đẹp như tranh họa này. Và diện mạo thậm chí còn chưa phải là một nửa của con xe.
Kỹ thuật và tay nghề áp dụng ở đây trông như thể đã vượt khỏi tiêu chuẩn của thế giới này rồi vậy. Titan vốn là một chất liệu nổi tiếng khó sử dụng để chế tạo hay hàn xì, nhưng vẫn được sử dụng khắp mọi nơi. Đường xương sống của con Guzzi gồm một thanh hợp kim siêu nhẹ, dày 5 phân, cực kì cứng cáp, trong khi khung phụ, càng sau và khung đỡ động cơ được tạo hình từ hợp kim dày 2 phân, dễ uốn hơn một chút. Rất nhiều linh kiện khác cũng được gia công và tạo hình từ titan, bao gồm gác chân, ống nạp động cơ và miệng ống hình chuông phủ lưới.
Milbourn nên được nhận những lời ca tụng hay nhất bởi sự kết hợp tuyệt vời giữa bánh sau Ducati 1098 với trục láp 45 độ của Guzzi, thông qua trục bánh xe tùy chỉnh – nhưng anh không hề dừng lại ở đó. Thân xe với các đường cong ‘hấp dẫn’, mượt mà được trang hoàng cho cỗ xe đua ‘hủy diệt’ này, được tạo hình và cán thành từ nhôm 5251 và NS5, loại nhôm này khá giống với titan ở đặc điểm là đều không phải hợp kim dễ gia công kết hợp. Nếu đủ may mắn tham gia cuộc họp mặt London 2017 của Bike Shed trong vài tuần tới, thì bạn sẽ có cơ hội tiếp xúc gần và trực tiếp hơn với cỗ máy mang kỹ thuật hoàn hảo này.
Suzuki DR650 từ Le French Atelier
Thuần túy và đơn giản. Đây chính là công thức thiết kế mà tôi dám cá rằng tất cả tay độ đều áp dụng khi mới bắt đầu, nhưng chỉ có những người tài giỏi nhất mới có thể trụ lại. Thật sự mọi người rất dễ bị cuốn vào tâm lý ‘được voi đòi tiên’ với một bàn máy phủ đầy linh kiện đúng theo ý muốn của mình. Nhưng Vincent Amar và cặp anh em Thomas và Anthony Letourneur, bộ ba đến từ xưởng độ Le French Atelier có trụ sở ở Paris sẽ chỉ cho chúng ta cách chế ngự bản thân mình.
Chế tạo dựa trên con Suzuki DR650 đời 1992, mục tiêu của ‘cuộc phục hưng’ này chính là tạo ra “thứ gì đó thuần túy, đơn giản và triệt để”. Nghĩa là tất cả những trang bị không cần thiết phải bị loại bỏ, vì thế, con xe sẽ hoàn toàn bị lột trần. Từ đó, khung phụ chế tạo thủ công mới cứng được thiết kế và lắp đặt như thể không hề tồn tại bên dưới combo yên xe và đuôi xe nhỏ gọn, combo này ‘lơ lửng’ ngay phía trên ống pô phủ gốm mới của cỗ máy to lớn. Để duy trì các đường nét gọn gàng nhất có thể, toàn bộ hệ thống dây điện được lắp đặt lại và ẩn đi nhờ sự trợ giúp từ thiết bị Motogadget.
Nhưng chính mã ngoài của con café này mới là thứ đáng chú ý nhất. Được chế tạo thủ công hoàn toàn, bộ đèn pha đậm chất vị lai được phác thảo và chế tạo tới ba lần trước khi nhóm độ lựa chọn được thiết kế phù hợp nhất. Sự chăm chút tỉ mỉ cũng không hề dừng lại ở đó. Sau bản độ đầu tiên, nhóm độ tháo rời toàn bộ con xe và lắp ráp lại mọi thứ một lần nữa cho bài kiểm tra QA/QC. Chúng tôi có thể khẳng định rằng những giờ làm thêm là hoàn toàn xứng đáng.
Cagiva Elefant từ XTR Pepo
Rõ ràng dòng tracker gần đây không có tiến triển gì mới: Chúng tôi từ lâu đã luôn thèm muốn vài con quái thú đường địa hình. Nhưng Pepo Rosell chắc hẳn cũng loáng thoáng nghe ngóng được những gì Bryan Fuller đang làm trước khi kịp đến tai chúng ta. Hmm nên giới thiệu tác phẩm mới nhất của anh ấy như thế nào nhỉ? Một con tracker bụi bặm chế tạo dựa trên con Cagiva Elefant 350 đời 1986 và được gọi là Chico Malo (Bad Boy)?
Sau khi tìm thấy một con mô-tô đang nằm vất vưởng trong nhà kho, Rosell tháo rời mọi thứ cho đến khi chỉ còn lớp kim loại trần, trước khi bắt tay vào độ lại. Khung sườn cần chỉnh sửa một chút để phù hợp với bình xăng Mash 125 mà Pepo luôn ‘tơ tưởng’ đến, và phải ăn khớp với khung phụ XTR được uốn thủ công. Rõ ràng là lớp vỏ nhựa phong cách ADV đã bị trôi vào dĩ vãng; đuôi xe tracker mới của Chico Malo trông cũng vô cùng tuyệt vời.
Giống như với mọi bản độ XTR, hiệu suất giữ vai trò vô cùng quan trọng. Vì thế, thiết kế front-end của Cagiva bị thay bằng thiết kế front-end từ một con Beemer, và các phanh Brembo mới cũng được trang bị ở cả trước và sau. Giảm xóc Öhlins tùy chỉnh được cắt ngắn lại, lắp đặt phía sau để đảm bảo càng sau bằng nhôm đánh bóng luôn được giữ cố định – tất nhiên là khi ôm cua. Đây có lẽ cũng chính là một thử thách, bởi vì Pepo đã đẩy động cơ 350 Pantah lên đến 750cc tối đa. Vâng, bạn không đọc nhầm đâu, Rosell đã tăng dung tích xi-lanh của con quái thú này lên gấp đôi. Đúng là Bad Boy.
BSA Rocket Gold Star Scrambler
Không còn nghi ngờ gì nữa, tuần trước con Egli Vincent chính là tâm điểm tuyệt đối của mọi sự chú ý. Nhưng nếu đọc kỹ những bài viết cũ trên trang RM Sotheby về buổi đấu giá ngày 27 tháng 5, các bạn sẽ được tiết lộ thêm về một cỗ máy hấp dẫn khác. Dự kiến sẽ được bán ra với mức giá thấp hơn €40,000 – €50,000 một chút, và cỗ máy đó chính là BSA Rocket Gold Star Scrambler.
Câu chuyện về chuyên gia mô-tô Eddie Dow và con xe Rocket Gold Star nguyên bản đã trở thành một huyền thoại. Và tôi chắc rằng vài người đang ước rằng họ có thể chứng tỏ năng lực của mình như những gì Eddie đã làm được với các OEM (nhà sản xuất phụ tùng gốc) ngày nay. Chuỗi sản xuất từ nhà máy của dòng xe lai Rocket Gold Star diễn ra từ năm 1962 đến 1963 với tổng cộng 1,584 cỗ máy được gửi đi với khung gầm nhẹ và khối động cơ tập trung vào hiệu suất. Chúng hoàn toàn có thể chấp nhận với 50 mã lực, và có thể đạt đến vận tốc 100 dặm/giờ.
Tuy nhiên, quan trọng hơn hết là 272 con xe trong chuỗi sản xuất giới hạn đó đã bị ‘pha trộn tùm lum’. BSA thay hệ thống giảm xóc, yên xe, dè chắn và các thanh ghi đông để hỗ trợ tốt hơn cho những tay đua đang cố gắng vượt qua mức độ khắc nghiệt của cuộc đua ở sa mạc California. Ví dụ được đưa ra cho buổi đấu giá là mẫu xe đời 1962, đã được xác minh tính xác thực bằng hồ sơ tiểu sử đầy đủ do BSA Owners Club ghi lại.
Theo Bikeexif
Xem thêm các bản độ siêu hấp dẫn tại đây |